[Dục Khát (Cao H)]
Chương 268: Vì Sao Lúc Ấy Không Quyến Rũ Ông Đây!?
Chương 268: Vì Sao Lúc Ấy Không Quyến Rũ Ông Đây!?
Cuối cùng, sau khi Văn Uyển ở bên ngoài thấp giọng mắng, động tác dân dân trở nên nhỏ tại.
Hai tay Văn Quốc Đống bóp eo Tô Bối, cái mông co rút thật nhanh, âm thanh bạch bạch bạch vừa nhanh vừa gấp.
Tô Bối căn môi, tiếng rên rỉ nho nhỏ vân tràn ra khỏi miệng.
Tay Văn Quốc Đống ôm Tô Bối môi, khàn giọng nói: "Tiếng rên rỉ trên giường của đô dâm đãng chỉ có thể để một mình ông đây nghe..."
“A...A..”
Miệng Tô Bối bị chặn, thân thể nhịn không được run rấy: “A... Ba...”
Dương vật của Văn Quốc Đống được rót một tuông nhiệt, tất cả tỉnh dịch nóng hổi đêu rót vào.
“Diệp Liệt Thanh! Thứ này đang chảy ra ngoài... Làm ướt sô pha...”
Nghe thế, thân thể Tô Bối mãnh tiệt cứng đờ, Văn Quốc Đống phía sau thình tình hít một hơi, níu tấy Tô
Bối mông thịt thấp giọng nói: "Cái £ỗ nhỏ tắng fơ của con gái cắn chặt như vậy, còn muốn!?"
Văn Quốc Đống vừa nói vừa đẩy mạnh côn thịt hai cái: “Vừa vặn bọn họ không đi... Lại một tân nữa?!”
Tô Bối không lên tiếng, hoa huyệt co bóp để đẩy thịt côn của Văn Quốc Đống ra ngoài, ai ngờ Văn Quốc Đống tóm lấy eo người kéo lại, cự côn thẳng tấp đâm vào hoa tâm.
“Ưm... Anh...”
"Một lân không đủ..."
Tay Văn Quốc Đống chơi đùa một hôi ở trên ngực non của Tô Bối, hai người bên ngoài mới thu dọn xong lên lâu.
Tô Bối xoay người: “Irở vê phòng làm...”
"Vậy không được... Trong phòng nào có kích thích bằng phòng khách?"
“Anh...”
Văn Quốc Đống không để ý đến sự phản đối của Tô Bối, một lân nữa ôm người trở vê sô pha ở đại sảnh.
"Năm ngoái không có ghi lại được hình ảnh đô lắng lơ hứng tình dâm đãng, hiện tại ghi lại... Vê sau mỗi ngày ông đây đêu lấy ra xem..."
“Năm ngoái...”
Nghe Văn Quốc Đống nhắc tới năm ngoái, thân thể Tô Bối lại nóng lên.
“Ba...”
Tuy rằng đã kết hôn với Văn Quốc Đống, nhưng vừa nhắc tới quan hệ của hai người trước đây, cỗ khoái cảm bội đức bí ẩn kia lại xuất hiện.
"Ba ở chỗ này... đang chơi tiểu huyệt non lăng lơ của con gái dâm... cái lỗ nhỏ non nớt còn thao sướng hơn so với lúc chưa có đứa nhỏ..."
“Ưm...” Một chân Tô Bối ngoắc vào eo Văn Quốc Đống, một chân gác lên trên vai người, khẽ ngâm một
tiếng: “Con gái lắng lơ lân đâu tiên gặp ba... đã muốn để cho ba tới thao con gái lắng lơ... A..."
Văn Quốc Đống nghe vậy, côn thịt bên trong lỗ nhỏ của Tô Bối sưng to thêm một vòng: “Vậy sao lúc đó con gái lắng lơ không đến dụ dỗ ông đây đi!? Hử?”
Tô Bối khom người, huyệt hoa và côn thịt của Văn Quốc Đống gắn chặt vào nhau.
"A... ba... ưm... sâu quá... sâu thêm chút nữa... ưm..."
Văn Quốc Đống gấp hai chân Tô Bối, đè ở trên ngực, nâng eo người lên thật cao, để côn thịt đâm vào càng sau.
"Không... đừng... đừng vào..."
"Con gái lắng lơ muốn... Mông lót cao, qua hai tháng, Tiểu Ngọc liên có em gái..."
Tô Bối bị Văn Quốc Đống ôm vê phòng chuẩn bị ngủ, Văn Quốc Đống cũng không quên lặp lại vấn đê vừa rồi ở dưới lâu.
“Tại sao lúc đó không quyến rũ ông đây?”
Tô Bối buôn ngủ không mở mất ra được, Văn Quốc Đống ‡ại còn đang cố chấp, tức giận nói: "Em đây
không có thông minh như anh, nhưng em cũng không ngu xuẩn! Vừa kết hôn đã đi dụ dỗ cha chồng... Là anh bị điên hay em điên hả?”
Lúc trước khi kết hôn với Văn Lê, đi gặp mặt gia trưởng, chỉ có một mình Lâm Quyên.
Lân đâu tiên gặp Văn Quốc Đống cũng tà sau khi kết hôn, khi đó Văn Lê không được, không thỏa mãn được cô.
Trong túc vô tình bắt gặp Văn Quốc Đống từ bên ngoài vận động trở vê, đô vật dưới háng bự nguyên cụctàm cho huyệt hoa của cô trong nháy mắt tiên ướt.
Từ đó vê sau, mỗi túc Lâm Quyên đi nghỉ phép, trong biệt thự không có ai, cô đêu thích nằm ở trên sô pha trong phòng khách tưởng tượng ra Văn Quốc Đống để tự thủ dâm.
Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.