THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Quyền Sủng Ngỗ Tác Y Phi]

Chương 726: Sương mù dày đặc (2)

Mẫu thân ruột của Lục Hoàng tử xuất thân ti tiện, mấy năm nay gần như không hề có cảm giác tồn tại, còn Bát Hoàng tử...

Tần Hoan nghĩ đến Uyển phi, Uyển phi cũng có xuất thân từ Tống Quốc công phủ, hoàn toàn không hề thấp. Nhưng mấy năm nay nàng ở trong cung cực kỳ trầm tĩnh, Bát Hoàng tử cũng rất ít khi xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Chẳng lẽ là nàng ta? Cục diện càng lúc càng rối rắm, người thì chết, người còn sống, rối như đám tơ vò chặn lại tầm mắt của Tần Hoan. Mà Trung Dũng Hầu phủ tựa hồ như đã rất gần đến trung tâm của cơn bão rồi, bởi vậy nàng sẽ không làm gì cả.

"Chuẩn bị vào cung thăm Thái hậu nương nương."

Tần Hoan căn dặn 1 câu, Phục Linh lập tức đi ra cửa bảo người bên ngoài chuẩn bị xe ngựa.

Tần Hoan chỉnh trang lại rồi ra khỏi Tùng Phong viện, nhưng còn chưa đi được mấy bước liền nhìn thấy Hồ thị lo lắng tiến đến đây. Hồ thị nhìn thấy Tần Hoan thì lập tức tiến đến chào đón, "Hoan Nhi! Con định đi đâu vậy?"

Tần Hoan đã đoán được ý đồ của Hồ thị liền nói, "Con muốn vào cung thăm Thái hậu nương nương."

Hồ thị thở dài, "Con vào cung cũng đúng lúc lắm, chắc con vẫn chưa biết hôm nay Thái tử xảy ra chút chuyện rồi nên Đại bá phụ con định đến Đông cung nhưng hiện tại Hoàng thượng lại không cho phép bất cứ ai đến gặp Thái tử. Cho nên ta nghĩ rằng liệu con có thể đến Đông cung 1 chuyến gặp Bát tỷ tỷ con xem xem tình hình thế nào rồi."

Yêu cầu này cũng không quá đáng nên Tần Hoan gật đầu, "Được, vậy lát nữa con đến Đông cung."

Hồ thị lập tức thở phào nhưng vẫn nhận ra được thần sắc hốt hoảng của bà. Vốn tưởng rằng Tần Triều Vũ gả cho Thái tử liền được cả đời an ổn, nhưng không ngờ lại xuất hiện 1 biến cố giống như vậy. Tần Thuật là nam thần tử không thể đến gặp Thái tử, mặc dù bà là mẫu thân của Tần Triều Vũ nhưng lúc này vào cung cũng không tránh khỏi miệng lưỡi thế gian. Bởi vậy Tần Hoan là lựa chọn tốt nhất, nàng có địa vị và thân phận đặc biệt nên cho dù có vượt quá giới hạn thì Hoàng thượng cũng sẽ không nói gì nàng cả!

Hồ thị bình tĩnh lại, sau đó căn dặn Tần Hoan vài câu rồi tự mình tiễn nàng ra cửa.

Xe ngựa đi thẳng đến cửa cung, Tần Hoan nghĩ nghĩ xong vẫn nên đến Thọ Khang cung trước, nhưng vừa đến nơi lại nhìn thấy mấy người Trần ma ma đang canh gác bên ngoài còn cửa chính điện đã đóng chặt. Trần ma ma tiến lên hành lễ sau đó khẽ nói, "Quận chúa, Công chúa Điện hạ đến đây, hiện tại đang nói chuyện với Thái hậu nương nương ở bên trong."

Tần Hoan hiểu ra, cho dù Hoàng hậu có bị giam cầm thì vẫn còn có Ngũ Công chúa giúp Thái tử, Ngũ Công chúa nói chuyện thì có tác dụng hơn bất cứ người nào.

Tần Hoan khéo léo nói, "Vậy ta không vào trong nữa, hôm nay Yến Trạch Thế tử không đến sao?"

Trần ma ma mời Tần Hoan đến sảnh bên cạnh ngồi chờ rồi nói, "Hôm nay không vào cung, có lẽ bị gì đó cản trở rồi."

Tần Hoan liền nghĩ đến lời Tôn Mộ Khanh, hình như Di Thân vương mắc bệnh rồi.

Tần Hoan gật đầu rồi ngồi yên lặng bên cạnh, nàng cũng không hỏi nhiều vì sau Yến Trăn lại đến đây. Trần ma ma nhìn Tần Hoan như vậy thì trong lòng lại càng thêm yêu thích nàng, bà cũng yên tĩnh đứng chờ cùng nàng. Chẳng bao lâu sau cửa chính điện mở ra, Yến Trăn đỡ tay Thái hậu ra ngoài, Thái hậu biết được Tần Hoan đã đến liền dừng chân lại rồi gọi nàng 1 tiếng. Tần Hoan ra ngoài hành lễ xong Thái hậu mới hỏi, "Đã đến rồi sao không vào trong?"

Trần ma ma cười nói, "Quận chúa biết Công chúa Điện hạ muốn nói chuyện với người nên mới không muốn đi vào quấy rầy."

Thái hậu lên tiếng, "Cũng chẳng có gì cả... Hiện tại ta đến Đông cung 1 chuyến, con có muốn đi cùng ta không?"

Tần Hoan hơi bất ngờ, nhưng vậy lại đúng ý của nàng nên liền gật đầu, "Vậy con đi cùng với người!"

Yến Trăn nhìn Tần Hoan, vẻ mặt hơi suy nghĩ sâu xa nhưng lại nở nụ cười, "Vĩnh Từ Quận chúa là tỷ muội với Hoàng tẩu, đương nhiên nên đi cùng rồi."

Thái hậu cười rồi bước lên kiệu liễn chậm rãi tiến về phía Đông cung. Sáng sớm nay tin tức Thái tử bị đoạt quyền khiến cho toàn bộ người trong cung chấn động sau đó lại nổi lên suy nghĩ khác. Thái hậu ngồi trên kiệu liễn cao cao, Tần Hoan và Yến Trăn đi bộ bên cạnh, Yến Trăn nhìn Tần Hoan mấy cái rồi mới khẽ nói, "Hôm nay ngươi đến là để thăm dò tin tức à?"

Tần Hoan khẽ cười, "Đúng là ta được Đại bá mẫu nhờ đến thăm Bát tỷ tỷ."

Yến Trăn gật đầu, "Hiện tại với tình hình này thì Đại bá phụ và Đại bá mẫu ngươi đúng là không tiện tự mình vào cung." Dứt lời Yến Trăn lại nói tiếp, "Ngươi bảo bọn họ không cần phải lo lắng, ta sẽ cầu xin Hoàng tổ mẫu và phụ hoàng."

Ngoài miệng Tần Hoan đáp lời nhưng trong lòng lại thở dài, vị tiểu Công chúa này có lẽ vẫn còn chưa biết tình hình của Thái tử đã nguy hiểm đến mức nào. Càng lúc nàng càng cảm thấy điều Yến Trì phân tích là đúng, chỉ là không biết liệu Hoàng đế có mềm lòng vì Ngũ Công chúa hay không thôi.

Thấy Tần Hoan không nói nhiều thì Yến Trăn cũng không nói gì thêm, mọi người vừa đến Đông cung liền thấy bên ngoài đã đứng đầy Cấm vệ quân canh gác. Cấm vệ quân chỉ nghe mệnh lệnh của Hoàng thượng, mặc dù nói Thái tử ở Đông cung suy nghĩ nhưng có nhiều Cấm vệ quân đứng đây thế này cũng đủ hiểu được là Thái tử đang bị giam cầm.

Đương nhiên Yến Trăn đã sớm biết điều này, mà Thái hậu thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt hơi khó coi.

Cho dù người khác không được đến gặp Thái tử nhưng lại không ai dám cản trở Thái hậu. Kiệu liễn Thái hậu đi thẳng vào Đông cung, hạ nhân bên trong nhận được tin tức liền đi bẩm báo. Rất nhanh Yến Triệt đã từ chính điện ra ngoài nghênh đón, "Sao Hoàng tổ mẫu lại đến đây? Trăn Nhi muội..."

Yến Triệt vừa nói đến đây thì không ngờ rằng Tần Hoan cũng đi theo mọi người.

Vẻ khác thường trên mặt hắn vừa xuất hiện rồi lập tức biến mất, Tần Hoan ở bên này đã hành lễ xong, "Bái kiến Thái tử Điện hạ."

Yến Triệt khoát tay rồi tiến lên đỡ lấy Thái hậu, Thái hậu cười nói, "Ai gia lâu lắm rồi không đến đây, đúng lúc Trăn Nhi và Hoan nha đầu đều ở chỗ Ai gia nên mới dẫn cả 2 đến đây." Nói xong Thái hậu quay sang nhìn Tần Hoan, "Đi tìm tỷ tỷ con trò chuyện đi."

Tần Hoan gật đầu, Yến Triệt lại liếc Tần Hoan một cái sâu sắc sau đó mới căn dặn Đường Phúc, "Dẫn Vĩnh Từ Quận chúa đi gặp Thái tử phi."

Tần Hoan nhún người sau đó mới đi theo Đường Phúc rời đi.

Lúc Tần Triều Vũ nhận được tin tức thì đã thấy Đường Phúc dẫn theo Tần Hoan đến, Đường Phúc cười nói, "Thái hậu nương nương và Thái tử Điện hạ đang ở chính điện, Thái hậu nương nương bảo Vĩnh Từ Quận chúa đến đây nói chuyện riêng với người một lúc, người không cần phải gấp gáp qua đó hầu hạ."

Tần Triều Vũ gật đầu, "Được."

Tỷ muội 2 người liếc nhau 1 cái, Tần Triều Vũ nói, "Theo ta vào trong, đây là lần đầu tiên ngươi đến đây nhỉ."

Tần Hoan không nói gì mà đi theo Tần Triều Vũ vào trong viện. Lầu các ở trong cung đa phần không đặt san sát nhau, tiểu viện này đương nhiên cũng cực kỳ tinh xảo nhưng Tần Hoan lại không cảm thấy có bao nhiêu hơi người. Nhưng ngẫm lại những chuyện này không đến lượt nàng suy nghĩ, cũng không quan trọng lắm nên Tần Hoan liền thu hồi lại tâm tư rồi bước vào phòng.

Tần Triều Vũ đích thân rót trà cho Tần Hoan, "Phụ mẫu ta nói thế nào?"

Tần Triều Vũ phản ứng rất nhanh, Tần Hoan cũng nói thẳng, "Đại bá mẫu không nói gì cả, chỉ bảo ta vào cung đến gặp ngươi hỏi xem tình hình thế nào rồi."

Tần Triều Vũ cười khổ, "Ta cũng nghĩ ngươi sẽ đến, hiện tại rơi vào cục diện này thì bọn họ cũng không tiện đến Đông cung, chỉ có thân phận của ngươi mới tiện ra vào."

Tần Hoan không nói gì, nụ cười trên mặt Tần Triều Vũ tản đi rồi chau mày nghiêm túc, "Hôm nay ở trên triều, mấy quan viên trong Hộ bộ mà trước đây được Thái tử bảo lãnh bị người ta tra ra chứng cứ tham ô. Có người mang chứng cứ này đến Ngự sử đài, sáng sớm nay mấy ngôn quan trong Ngự sử đài cùng nhau can gián nên mới khiến Hoàng thượng tức giận sau đó tước đoạt toàn bộ quyền quản lý trong 2 bộ của Thái tử."

Tần Hoan không biết sáng nay triều đình thế nào nhưng Tần Triều Vũ lại biết rõ ràng, xem ra quan hệ giữa nàng và Thái tử không tệ.

Tần Triều Vũ lại nói tiếp, "Ban đầu Thái tử đều lựa chọn những người có lai lịch trong sạch, nhưng hôm nay chứng cứ bày ra trước mắt liền chứng minh Thái tử Điện hạ đã bảo vệ sai người rồi."

Tần Hoan chau mày, "Những chứng cớ này là ai mang đến Ngự sử đài?"

Tần Triều Vũ lắc đầu, giọng nói lại trầm thấp nghiêm túc, "Không biết."

Chỉ đơn giản 2 chữ cũng đủ để hình dung tình cảnh của Thái tử hiện tại bị động đến mức nào.

Tần Hoan hỏi, "Không phải Thành vương sao?"

Mặt mày Tần Triều Vũ lộ vẻ châm chọc, "Không phải Thành vương, nhiều ngày nay Thành vương lén lút làm không ít chuyện, nếu hắn có chứng cớ thì đã sớm không kìm được nôn nóng mà công kích Thái tử Điện hạ từ lâu rồi. Những chứng cớ này cực kỳ chi tiết, thậm chí còn cực kỳ bí ẩn, chắc chắn là có người hao tốn rất nhiều công sức mới đi thu thập được."

Vẫn còn chưa biết kẻ địch là ai mà Thái tử đã thua 1 ván, đây đúng là trải nghiệm cực kỳ khó chịu.

Vẻ mặt Tần Triều Vũ không tốt lắm, quả nhiên nàng cũng không ngờ được thế cục lại bất lợi cho Thái tử nhanh đến vậy.

"Trong triều ngoại trừ Thành vương thì còn ai có khả năng tranh giành quyền lực với Thái tử?"

Tần Hoan hỏi câu này không chỉ là hỏi về động tĩnh của Ngự sử đài lần này, mà còn hỏi về 1 khả năng khác của vụ án Ninh Bất Dịch.

Tần Triều Vũ trầm ngâm giây lát rồi lắc đầu, "Chỉ có Thành vương thôi."

"Uyển phi và Bát Hoàng tử không thể sao?"

Tần Hoan hỏi xong thì Tần Triều Vũ cũng chau mày, "Cũng không phải là không được, chỉ là Tống Quốc công phủ không sánh được bằng Trung Quốc công phủ. Mấy năm nay chuyện quá giới hạn nhất mà Uyển phi làm ra chỉ là gả nữ nhi Tống gia cho Thế tử An Dương Hầu phủ. Sau chuyện này nàng ta càng an phận thủ thường hơn, ta đoán hiện tại nàng ta còn không dám có suy nghĩ tranh quyền đoạt lợi nữa, trừ phi cả Thái tử và Thành vương đều không còn cơ hội nào nữa. Ngươi nghi ngờ Uyển phi sao?"

Tần Hoan không có lý do gì cụ thể cả, chỉ là hiện tại nên nghi ngờ bất kỳ người nào có khả năng.

"Cũng không phải, theo ta được biết thì đúng là Uyển phi cực kỳ quy củ, chỉ là trong phút chốc ta không biết nên nghĩ đến ai thôi." Tần Hoan dừng 1 chút rồi nói tiếp, "Hiện tại các ngươi định làm thế nào? Khi nào Hoàng hậu nương nương mới được giải trừ cấm túc?"

Tần Triều Vũ cười khổ, "Hiện tại không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể chờ thôi. Còn về mẫu hậu, trước mắt chắc là vẫn chưa được thả ra."

Tần Hoan bình tĩnh lắng nghe, Tần Triều Vũ chỉ sợ nàng nghe không hiểu liền khẽ nói, "Trước giờ tầm nhìn của mẫu hậu luôn rất xa, tuy Phụ quốc Đại Tướng quân ở xa tận phương Bắc nhưng trong triều đình vẫn có không ít người của Bắc phủ quân, nếu mẫu hậu ra ngoài, chỉ an bài sơ qua thôi cũng sẽ có người đứng ra nói chuyện thay cho Thái tử, đến lúc đó tình hình sẽ không giống như hiện tại nữa. Cho dù phụ hoàng có tính toán gì thì trong thời gian ngắn này cũng sẽ không thả mẫu hậu ra, không chỉ thế phụ hoàng còn ra nghiêm lệnh nên ngay cả tin tức bọn ta cũng không thể đưa được vào trong Khôn Ninh cung."

Lòng Tần Hoan trĩu nặng, "Vậy Hoàng hậu nương nương thì sao? Lâu như vậy rồi có lẽ bà ấy cũng đoán ra được."

Tần Triều Vũ thở dài, "Ngày từ đầu mẫu hậu đã không có ý định cúi mình rồi. Mà đã lâu như vậy rồi thì có cúi mình với Hoàng thượng cũng vô dụng thôi."

Tần Hoan hơi khó hiểu, về lý thuyết thì Hoàng hậu và Hoàng thượng là phu thê kết tóc, Hoàng hậu lại là nữ tử cực kỳ thông minh nên lâu như vậy rồi hẳn là bà sẽ biết cục diện trên triều cực kỳ bất lợi với bọn họ. Theo tính cách của bà thì chắc chắn bà sẽ không ngồi chờ chết.

"Hoàng thượng và Hoàng hậu là phu thê nhiều năm, nhưng Hoàng hậu nương nương..."

Tần Triều Vũ cười khổ, "Ngươi không biết..."

Tần Hoan chau mày, không hiểu câu này của Tần Triều Vũ có ý gì, Tần Triều Vũ liền thở dài, "Trước giờ mẫu hậu không phải là người đi tranh giành tình cảm, nói thẳng ra là bao năm nay tình cảm của người và phụ hoàng cực kỳ đạm bạc, thậm chí còn đẩy phụ hoàng đến chỗ mấy người Tố Quý phi và phi tần khác."

Thấy Tần Hoan hơi kinh ngạc thì Tần Triều Vũ cũng bất đắc dĩ nói, "Ta cũng là sau khi vào cung rồi mới biết những điều này."

Tần Hoan cũng thấy khó hiểu, trước đây nàng vào cung rất ít, thấy Hoàng hậu luôn khoan dung rộng lượng, những lúc Đế Hậu cùng xuất hiện mặc dù nàng vẫn cảm thấy 2 người không thân mật như vậy, nhưng lại không nhìn ra quan hệ 2 người lại cực kỳ lãnh đạm. Hôm nay Tần Triều Vũ lại nói thế này...

Nữ nhân trong hậu cung, nhất là nữ nhân thông minh, cho dù là thể hiện ra mặt hay âm thầm trong lòng thì luôn có 1 mục đích chung là tìm cách duy trì sủng ái. Nhưng Hoàng hậu làm vậy là để biểu hiện mình là bậc mẫu nghi thiên hạ, khoan dung độ lượng hay sao? Thật ra loại sách lược này lại cực kỳ nguy hiểm, chỉ 1 lần không cẩn thận thôi sẽ khiến cho Hoàng thượng thật sự chuyên sủng người khác.

Thấy nàng rơi vào trầm tư thì Tần Triều Vũ lại nói, "Hiện tại chỉ có thể dựa vào Ngũ Công chúa, tính cách Công chúa đơn thuần, hiện tại lại sắp xuất giá, cho dù náo loạn với mẫu hậu nhưng đã đến lúc này rồi thì nàng cũng hiểu được ra đâu lợi đâu hại. Có đôi lúc... ta cảm thấy mẫu hậu đã sớm dự liệu đến cục diện hôm nay nên mới muốn Công chúa gả đi xa. Nhưng mà... cũng có thể là ta suy nghĩ nhiều."

Tần Hoan nghe xong cũng sửng sốt, không biết có phải do mấy hôm nay lượng tin tức nàng nhận được quá nhiều nên mới suy nghĩ nhiều hay không. Đột nhiên nàng cảm thấy tấm lưới vô hình rộng lớn kia có lẽ còn bao trùm lên cả hậu cung. Vụ án ngoài triều, quan hệ khó hiểu của Đế Hậu, Hoàng hậu ép Yến Trăn phải gả đi xa, trong này liệu có tồn tại mối liên hệ mà không ai biết không?

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.