THỂ LOẠI
...
DANH SÁCH
...

[Quyền Sủng Ngỗ Tác Y Phi]

Chương 707: Chủ nhân họa quán

Trong Đông cung bị bao phủ bởi bầu không khí ảm đạm.

Hạ Ngân nhìn Yến Triệt ngồi sau án thư không rõ sắc mặt liền cắn răng nói, "Thái tử Điện hạ, đã đến nước này rồi cũng không còn cách nào khác. Bến phía Trương Đại nhân... không thể nào phủi sạch sẽ được, chúng ta chỉ có thể lựa chọn trong số những người còn lại thôi!"

Hạ Ngân dừng 1 chút rồi đau khổ nói, "Thuộc hạ đã phái người đi điều tra rồi, trên tay Trương Đại nhân đúng thật là không sạch sẽ. Bao năm nay quân lương đưa đến Sóc Tây quân đều đi ngang qua địa phận Định Châu và Lương Châu, Trương Đại nhân quản lý tuyến đường lên phía Tây Bắc, năm nào cũng tận mắt thấy nguồn quân lương tiếp viện lên Sóc Tây tốt như vậy nên không thể tránh được sẽ..."

Đột nhiên Yến Triệt quay phắt lại nhìn Hạ Ngân, ngay lập tức Hạ Ngân không nói được nên lời nào nữa.

Đáy mắt Yến Triệt tràn đầy u ám và phẫn nộ điên cuồng, Hạ Ngân bị cái liếc mắt này của hắn khiến cho bản thân thấy như vừa bị một thanh đao cắt qua, sao hắn còn dám nhiều lời nữa? Tính tình chủ tử nhà mình thế nào thì hắn cũng biết, hiện tại chắc chắn Yến Triệt đã tức giận cực độ rồi.

Nước trong quá sẽ không có cá, đương nhiên Yến Triệt hiểu được đạo lý trên quan trường, năm ngoái đã có 1 vụ tham ô trong vận chuyển muối, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ đến trong tay Trương Khải Đức cũng không hề sạch sẽ. Ông ta vốn xuất thân từ Bắc phủ quân, hiện tại lại tham ô đồ tiếp tế của Sóc Tây quân!

Đồ tiếp tế quân lương của Sóc Tây quân luôn là thứ béo bở nhất trong Đại Chu, bởi vì Sóc Tây luôn luôn xảy ra chiến sự, thương vong và tiêu hao hàng năm luôn là lớn nhất. Trương Khải Đức là Tiết độ sứ Tây Bắc, thậm chí còn chẳng bao giờ phải xông pha chiến trường thì chẳng hiểu sao lại có mặt trong chuyện tham ô đồ của Sóc Tây quân? Lúc vụ án quân lương vừa nổ ra thì Yến Triệt đã từng đến hỏi Trương Khải Đức, mà lúc đó ông ra che giấu rất kín kẽ cho nên hắn càng thêm tín nhiệm vị cấp dưới cũ của ngoại tổ phụ này. Sau khi Trương Khải Đức hồi kinh, hắn đã tiến cử ông ta mấy lần, mặc dù tạm thời còn chưa được Hoàng đế cho phép nhưng trong đáy lòng Yến Triệt, Trương Khải Đức chính là lựa chọn hàng đầu để đến quản lý Sóc Tây quân. Hắn còn chờ đợi để Trương Khải Đức trở thành Đại nguyên soái thống lĩnh 10 vạn binh mã đó, nhưng chưa gì tự bản thân Trương Khải Đức đã ngã ngựa rồi!

Tham ô! Lại là tham ô! Ban đầu là vận chuyển muối, sau đó là quân đội, những người này ỷ vào mình là thế gia quý tộc, ỷ vào quan cao chức trọng nên càng ngày càng quên mất ban đầu vì sao mình lại ra làm quan rồi.

Mà Yến Triệt càng hiểu được Trương Khải Đức bị tống vào ngục thì rất nhanh hắn và Hộ bộ do hắn quản lý cũng sẽ bị liên lụy vào.

Nghĩ đến Hoàng hậu còn đang bị giam cầm, đáy lòng Yến Triệt liền cực kỳ lo lắng. Lúc bà mới bị giam hắn hoàn toàn không hoảng loạn, nhưng ông trời đúng thật như đang đùa giỡn hắn, lại còn để xảy ra thêm chuyện này nữa. Nếu là mẫu hậu thì hiện tại bà sẽ làm gì chứ?

"Lập tức đi tìm một bản danh sách tường tận đến đây, xem xem cuối cùng những người nào tham ô, tham ít hay nhiều, quan viên trong Hộ bộ từ Ngũ phẩm trở lên nếu có thể bảo vệ thì bảo vệ, còn những người không liên quan đến cứ giữ lại. Gọi Dương Hãn tức tốc vào cung cho ta..."

Nghĩ đến Dương Hãn, lông mày Yến Triệt lại nhíu chặt.

Hắn quản lý Hộ bộ và Lại bộ, nhưng Thượng thư Hộ bộ này lại là 1 người cực kỳ bình thường, trong tầm mắt hắn thì ông ta không để xảy ra sai lầm gì, nhưng nhất định cũng không phải người mạnh mẽ dứt khoát gì. Yến Triệt nheo mắt, "Thôi, không cần gọi Dương Hãn nữa, ta nhớ rõ Hộ bộ có môt Viên ngoại lang tên là Trình Ngộ, gọi hắn vào đi!"

Vũ Văn Hiến không có ở đây, Dương Hãn lại là người như vậy, mặc dù nói Hoàng đế cho hắn quản lý 2 bộ nhưng trên thực thế chỉ có Lại bộ được hắn nắm chặt chẽ thôi. Thế nhưng chuyện bổ nhiệm hay bãi nhiệm quan viên cũng không phải do Lại bộ định đoạt hoàn toàn, mặc dù nói hắn nắm chút thực quyền nhưng cuối cùng vẫn bó tay bó chân. Người bên ngoài nhìn vào thấy hắn thân là Thái tử quản lý 2 bộ, nhưng chỉ có bản thân hắn biết quyền lực của hắn trong Hộ bộ gần như cũng chỉ có 1 nửa.

Muốn làm việc gì cũng không sai khiến được, nhưng hôm nay xảy ra chuyện lại đều là trách nhiệm của hắn.

Yến Triệt hơi nheo mắt, "Yến Kỳ biết chuyện này chỉ sợ lại giở trò xấu, bảo đám thuộc hạ ra tay lưu loát 1 chút."

Hạ Ngân đáp lời, vừa xoay người ra cửa liền nhìn thấy Tần Thuật đứng bên ngoài, Hạ Ngân gật đầu với Tần Thuật sau đó bước nhanh đi.

Đường Phúc tiến vào bẩm báo, "Điện hạ, Trung Dũng hầu đến rồi."

Vẻ mặt Yến Triệt lập tức nghiêm nghị, "Để ông ta vào đây..."

Tần Thuật vào trong, hành lễ xong liền ngẩng đầu, "Điện hạ, vi thần vừa nhận được tin Trương Đại nhân thật sự..."

Hôm nay không phải thượng triều, Tần Thuật giờ mới biết tin này là hơi chậm.

Yến Triệt khẽ chau mày rồi gật đầu, "Phải, đã tống vào ngục rồi."

Tần Thuật hít 1 hơi khí lạnh, "Vậy giờ phải làm sao... Hiện tại có phải Lâm Từ Quý và Vũ Văn Hiến vẫn đang điều tra án ở phía Tây? Hai người đó nên biết Trương Đại nhân xuất thân từ Bắc phủ quân, cũng là người của Điện hạ, bọn họ..."

Lời của Tần Thuật đến đây liền đứt đoạn, mặc dù Lâm Từ Quý và Vũ Văn Hiến đều chỉ có chức vị Thị lang nhưng bọn họ đều được Hoàng thượng trọng dụng, lần này lại dùng thân phận Khâm sai đến Tây Bắc. Tần Thuật chỉ không ngờ 2 người họ lại dám ngang nhiên kéo người của Thái tử xuống ngựa.

Làm quan trong triều đương nhiên không thể nhìn trước mắt được, Yến Triệt là Thái tử, mà Vũ Văn Hiến và Lâm Từ Quý lại không sợ sau này Yến Triệt lên ngôi rồi bọn họ sẽ có kết cục gì sao?

Tần Thuật không dám nghĩ tiếp, càng nghĩ thì càng thấy lưng mình lạnh buốt.

"Hiện tại không phải lúc nói những chuyện này, bọn họ ở tận Tây Bắc, trời cao đường xa nên cũng sẽ không thu tay lại. Vẫn giống như năm ngoái, lập tức kiểm tra xem bên phía chúng ta có bao nhiêu người bị liên lụy vào." Yến Triệt dừng 1 chút rồi nói tiếp, "Ngươi đi theo dõi Dương Hãn cho ta."

"Dương Hãn?" Tần Thuật hơi ngạc nhiên, Dương Hãn chính là Thượng thư Hộ bộ đó...

Yến Triệt gật đầu, "Tâm tư Dương Hãn không đặt ở chỗ ta, hiện tại ta phải xem xem ông ta hướng về phụ hoàng hay là Yến Kỳ."

Ngay lập tức Tần Thuật hiểu được ý của Yến Triệt, lập tức đáp lời rồi hỏi, "Vậy Hoàng hậu nương nương..."

Vừa nhắc đến Hoàng hậu thì trái tim Yến Triệt lại trĩu nặng, lâu như vậy rồi, Yến Kỳ không tìm ra chứng cứ mới nhưng phụ hoàng vẫn không hề có ý định thả mẫu hậu ra, đây đúng là dung túng cho Yến Kỳ mà. Hiện tại Trương Khải Đức xảy ra chuyện, không thể không khiến cho Yến Triệt phải suy nghĩ theo hướng tệ hơn.

Tấu chương của Vũ Văn Hiến và Lâm Từ Quý đều bí mật đưa vào kinh thành rồi trực tiếp giao đến tay phụ hoàng, nhưng phụ hoàng nhận được tin từ bao giờ chứ? Liệu có phải từ nhiều ngày trước đã biết Trương Khải Đức có liên quan đến vụ án tham ô quân lương, sau đó mới...

Lòng bàn tay Yến Triệt toát mồ hôi lạnh, nếu là như vậy thì rốt cuộc phụ hoàng đang trù tính chuyện gì?

"Bên phía mẫu hậu tạm thời không quản đến, cứ đè vụ án này xuống trước đã. Năm ngoái chuyện tham ô vận chuyển muối phía Nam đã khiến cho phụ hoàng tức giận cực độ rồi, hiện tại dù có thể nào cũng không thể tiếp tục liên lụy cả Bản cung vào nữa. Còn có ngươi, tuyệt đối không thể có chút liên quan nào đến chuyện tham ô này được."

Vẻ mặt Tần Thuật lập tức nghiêm trang, ông đáp lời rồi vội vàng xoay người ra ngoài.

Bên trong yên tĩnh, sống lưng căng thẳng của Yến Triệt tạm thời được thả lỏng, dần dần mềm mại trở lại, cả người dựa hoàn toàn lên thành ghế.

Sự việc càng lúc càng tồi tệ, bắt đầu từ khi phát hiện ra bộ thi thể bên trong hậu viện Tấn vương phủ thì dường như đã có 1 bàn tay vô hình đẩy Khôn Ninh cung và Đông cung đến sát bờ vực. Hiện tại mẫu hậu hắn bị giam cầm, mà bản thân hắn cũng đứng ngay trên mép vực rồi.

"Điện hạ, bên Thái hậu nương nương phái người đến truyền lời gọi người và Thái tử phi lát nữa cùng đến Thọ Khang cung dùng bữa tối."

Đường Phúc tiến vào nhẹ nhàng bẩm báo, Yến Triệt nghe vậy liền ngồi thẳng người dậy, "Được, vậy đến lúc đó nhớ nhắc nhở ta."

Nhất định Thái hậu đã biết chuyện của Trương Khải Đức, bà gọi bọn họ qua vì cái gì chứ?

Đáy lòng Yến Triệt nặng trĩu, ngồi 1 lát rồi lập tức đứng dậy đi ra khỏi Đông cung về hướng Cảnh Ninh cung. Nhiều ngày nay hắn chưa từng đến thăm Yến Trăn, hôm nay xảy ra chuyện, biết rõ không thể gặp Hoàng hậu nên hắn liền nghĩ đến Yến Trăn theo bản năng, quả nhiên huyết mạch tình thân mới đúng là quan trọng nhất.

Cảnh Ninh cung hơi chật chội, hiện tại đã sắp vào tháng 10 nên hôn kỳ của Yến Trăn càng lúc càng đến gần, nơi này cũng náo nhiệt lên không ít. Đám tú nương trong cung đang chuẩn bị đồ cưới cho Yến Trăn xuất gia, bởi nàng phải đi hòa thân nên những đồ mang theo đều phải quý giá hơn so với người khác. Hoàng hậu vì để bù đắp cho nàng, cũng muốn để sau này nàng được thuận lợi nên khi chuẩn bị của hồi môn lại càng khoa trương hơn bất cứ thế hệ Công chúa nào trong lịch sử. Nhưng tất cả những náo nhiệt đó hoàn toàn không liên quan gì đến Yến Trăn.

"Thái tử Điện hạ đến rồi! Công chúa, Thái tử Điện hạ đến..."

Yến Triệt bước nhanh từ ngoài vào, nhìn thấy Yến Trăn đang ngồi trong phòng sưởi.

Biết hắn đến thì trên mặt Yến Trăn vui vẻ không thôi, nàng khẽ gọi 1 câu lạnh nhạt, "Ca ca..."

Yến Triệt đi đến trước mặt nàng, nhìn thấy nàng đang đọc 1 cuốn sách du ngoạn, mấy trang nàng đọc là viết về các dân tộc ở Bắc Ngụy.

Yến Triệt ngồi bên cạnh Yến Trăn, "Trăn Nhi, chuẩn bị thế nào rồi?"

Yến Trăn cong cong môi, "Ca ca thấy rồi đó, dù sao tất cả mọi người đều bận rộn."

Yến Triệt thở dài, "Trăn Nhi, có lẽ... mẫu hậu thật sự muốn tốt cho muội..."

Yến Trăn không nói gì, đôi mắt vẫn rơi vào cuốn sách kia, Yến Triệt thấy nàng như vậy liền lắc đầu, "Muội có biết hiện tại mẫu hậu thế nào không?"

"Biết, bị phụ hoàng giam cầm..."

Đột nhiên không biết nghĩ đến cái gì mà Yến Trăn liền cười nói, "Nghe nói là hắn đang canh giữ bên ngoài."

'Hắn' này là ai thì đương nhiên Yến Triệt cũng biết, nụ cười của Yến Trăn tràn đầy châm chọc, rõ ràng là đang châm biếm Hoàng hậu.

Yến Triệt đưa tay lên che cuốn sách lại, "Trăn Nhi, Trương Khải Đức đã xảy ra chuyện."

Thấy Yến Trăn sửng sốt, Yến Triệt mới nhớ ra căn bản nàng không biết Trương Khải Đức là ai, hắn lại thở dài, "Trương Khải Đức là Định Tây Tiết độ sứ, môn sinh của ngoại tổ, cũng là người mà ta cực kỳ nể trọng, nhưng hôm nay đột nhiên điều tra ra được ông ta có liên quan đến vụ án tham ô ở Sóc Tây quân..."

Yến Trăn nhìn Yến Triệt, "Cho nên? Mẫu hậu không thể thoát khỏi giam cầm sao?"

Yến Triệt nhăn mày, hắn nhìn Yến Trăn với vẻ bất mãn, "Trăn Nhi, muội thật sự hận mẫu hậu đến vậy sao?"

Yến Trăn cụp mắt xuống, Yến Triệt nhìn thoáng qua bên ngoài rồi khẽ nói, "Trương Khải Đức bị tống vào ngục, chuyện mẫu hậu có bị giam cầm hay không đã không thể giải quyết được nữa rồi. Việc này nếu như liên lụy đến Đông cung, ta và mẫu hậu có lẽ không thể bảo vệ..."

Yến Trăn ngẩng phắt đầu dậy, lúc này trên mặt mới có chút gợn sóng, "Nhưng... ca ca là Thái tử mà..."

Yến Triệt cười khổ, "Thái tử thì sao chứ?" Yến Triệt nhìn về phía mấy rương hòm đã thu xếp xong trong phòng, bên trong có vẻ như có không ít châu báu, mơ hồ vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng lóe lên qua khe hở. Yến Triệt nói, "Muội biết không, đột nhiên ta cảm thấy được muội gả đến Bắc Ngụy cũng là 1 an bài cực kỳ tốt."

Yến Trăn dù có ngốc cũng sẽ hiểu được ý của Yến Triệt, trong lòng nàng hoảng hốt, nhưng căn bản không biết hiện tại bản thân có thể làm gì.

...

Đi từ nha môn Hình bộ ra ngoài, Yến Trì lập tức lên xe ngựa hồi phủ.

Đánh xe là 1 ám vệ của hắn, Bạch Phong vào trong xe ngồi với Yến Trì.

Xe ngựa chạy lộc cộc trên đường lớn, giọng nói trầm thấp của Bạch Phong hoàn toàn được ngăn cách với bên ngoài, "Tấu chương từ Sóc Tây phần lớn là đi theo đường Lương Châu ở phía Nam rồi hướng lên phía Bắc Kiến Châu về kinht hành. Tấu chương của Lương Châu và Định Châu thì lại đi về phía Nam Dự Châu rồi mới về kinh. Người của chúng ta hiện tại đã đến Kiến Châu cản lại được toàn bộ tấu chương của Sóc Tây. Vì để cho ổn thỏa, Ngu Thất chọn 2 bản tấu không quá quan trọng hay cấp bách gì mà đưa về kinh thành, đại khái 4-5 ngày sau sẽ đến.

Bạch Phong dừng 1 chút rồi nói, "Sở Tướng quân đã chiếm được toàn bộ quân doanh trên kênh Bạch Thạch và núi Bạch Lang, tin tức vẫn chưa truyền đến chủ doanh. Lâm Từ Quý muốn trong thời gian ngắn nhất chinh phục 10 vạn nhân mã một lần nữa nên hiện tại vẫn đang sứt đầu mẻ trán."

Yến Trì nghe không xong, một lúc sau mới hỏi, "Đồ tiếp tế mới nhất đưa về Sóc Tây quân đã xoay sở đến đâu rồi?"

Bạch Phong lập tức đáp, "Bên phía Định Châu đã xuất phát, còn Dự Châu và Kiến Châu thì đang thu gom, có lẽ phải đến đầu tháng 10 mới có thể chuẩn bị xong. Bản thân kho thóc bên kia cũng không lưu trữ được quá nhiều, sau khi xảy ra vụ án của Sóc Tây thì đám cấp dưới càng không dám lấy giả làm thật, bởi vậy tiến độ chậm hơn nhiều so với bình thường."

Yến Trì bật cười lạnh, càng ở địa vị cao lâu ngày thì nhận thức càng lúc càng trở nên ngu dốt, cứ phải xảy ra chút chuyện lớn thì mới khiến cho đám người này tỉnh ngủ.

"Tấu chương của Định Châu không cần phải xen vào, hiện tại kéo đến Trương Khải Đức thì đương nhiên càng tra càng lớn rồi. Yến Kỳ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, cứ để bọn họ đấu đá nhau đi."

Bạch Phong gật đầu, "Vâng, Ngu Thất và Tề tiên sinh chắc hẳn cũng nghĩ đến điều này. Thật sự không ngờ được vào lúc mấu chốt này vậy mà kéo cả Trương Khải Đức xuống ngựa, nếu tiếp tục điều tra sẽ như con sâu làm rầu nồi canh, phe cánh của Thái tử chắc chắn sẽ bị tổn thương cực lớn."

Đáy mắt Yến Trì ánh lên tia sáng nhạt, "Có lẽ không chỉ như vậy."

Bạch Phong nhìn Yến Trì nghi hoặc nhưng hắn lại không nói gì nữa mà chỉ tựa vào thành xe, cả người thẳng tắp giống như một thanh kiếm sắc ẩn mình trong bóng tối. Yến Trì yên lặng giây lát mới lên tiếng, "Đứa trẻ trong Phó thị kia điều tra đến đâu rồi?"

Bạch Phong chau mày, "Tra ra được 1 chút, trước kia đứa bé đó được đưa vào sâu trong núi ở Lạc Châu, sau này nghe nói có người đến đón ra nhưng khi người của chúng ta đến thôm xóm đó điều tra thì những lão nhân đã chết gần hết. Chuyện từ 20 năm trước không có mấy người còn nhớ nên manh mối lại bị đứt đoạn, nhanh nhất thì phải đến mai mới có tin tức mới đưa về."

"Người đã đến kinh thành rồi." Đột nhiên Yến Trì lên tiếng, "Nơi nguy hiểm nhất mới là nơi an toàn nhất, điều tra thêm về những gia đình trước đây có quan hệ với Phó thị, tốt nhất là những người có thể ra vào Hoàng cung. Chỉ cần tuổi tác tương đương, cho dù là thiếu gia công tử hay gã sai vặt đều phải tra, Nội phủ cũng không được bỏ qua."

Bạch Phong gật đầu hiểu rõ, "Phải rồi, tòa nhà mà Lý Đại nhân đến kia bọn thuộc hạ đã ngồi canh gác nhiều ngày, trước đây đó chỉ là căn nhà trống, nhưng thuộc hạ điều tra ra được chủ nhân nơi đó là một thương nhân tên Vệ Thấm. Ông ta vốn dĩ là người phương Nam, đến kinh thành mở vài cửa hàng, sau đó lại quay về phía Nam làm việc, đã 7-8 năm không trở lại kinh thành rồi. Có điều thuộc hạ phát hiện ra 1 chuyện rất thú vị..."

Yến Trì nhìn Bạch Phong, Bạch Phong nói tiếp, "Ông ta là chủ nhân trước đây của họa quán Nhiễm Mặc."

Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.